Thơ tặng Sài Gòn - Buồn vô cùng nhưng đừng chán em ơi!




Buồn vô cùng nhưng đừng chán, em ơi
Khi mình chẳng biết ngày mai sao nữa
Vẫn phải ăn, vì đói, cơm ba bữa
Vẫn ngủ khì đủ 8 tiếng trở lên.


Ngày hôm nay - một ngày chẳng thể quên
Em thất nghiệp, tình cờ anh ở đó
Lắng nghe em đôi lời muốn ngỏ
Rồi huyên thuyên như quen tự thuở nào!



Sài gòn ơi, con gái nhiều biết bao
Nhưng em mãi là cái lần đầu ấy
Lần đầu sẻ chia những vùng miền khác biệt
Hỏi chuyện yêu - tuổi trẻ vẫn vậy mà!



Cảm ơn em người bạn ở phương xa
Người đang nghĩ có nên đưa lời hứa
Sẽ dẫn anh - vùng quê buồn biển đảo
Vượt muôn xa tới ánh sáng thị thành.



Bài thơ này, anh định giữ riêng anh
Nhưng gửi tặng để làm quà tạm ứng
Chúc em sớm tìm được nguồn cảm hứng
Một việc làm và một nửa trái tim!


Nhận xét

Bài đăng phổ biến